Chương gặp Mai vào một ngày đầu xuân, lúc đó Mai chỉ mới là một thành viên của BTT. Ấn tượng của Chương về Mai là kiểu "tình yêu sét đánh" nhìn một cái là yêu ngay. Còn Mai thì sau nhiều lần thấy cái "đèn xanh" chói mắt như đèn "ô tô" của Chương thì "chạy mất dép" vì Chương sổ sàng quá, mới gặp ngày thứ hai đã chộp cái tay con gái người ta mà nắm.
Rồi mãi sau đó chúng tớ lại đồng hành với nhau như những người bạn trong các hoạt động thiện nguyện, Chương quay dựng, Mai thì lồng tiếng. Cứ thế chúng mình thành hai người đồng nghiệp phục vụ cho Chúa. Mai ban đầu chỉ xem Chương là một người bạn, một người anh có cùng sở thích khám phá thế giới qua những video.
Chương nhiều lần "tỉnh tò" với Mai nhưng Mai không nhận lời, chắc vì ấn tượng đầu tiên nó còn đậm nét quá. Dễ gì từ bỏ, Chương dần trở thành một người bạn lắng nghe hết những câu chuyện của Mai. Từ khi nào đó chúng tớ trở thành tri kỉ, cùng nhau đi lễ, cùng nhau đi chơi, cùng nhau học hỏi mỗi ngày, cùng nhau có chung tần số "khùng". Mai overthinking bao nhiêu thì Chương lại lạc quan bấy nhiêu. Chương đến và cho Mai thấy cuộc sống thật là "dưỡng thê" mọi người ạ. Chương cổ vũ động viên Mai sống tự tin, yêu đời và hạnh phúc.
Người ta nói "nước chảy thì đá mòn", tảng đá trong lòng của Mai cũng mòn rồi mọi người ạ! Từ những gì chân thành nhất của Chương, Mai đã gật đầu bước vào tình yêu này. Cảm ơn mọi người đã đọc đến đây! Tình yêu thật là khó nói đúng không ạ? Chúng tớ không biết sau này cuộc đời sẽ thay đổi chúng tớ như thế nào, chỉ biết hiện tại chúng tớ rất trân trọng nhau dù chúng tớ có nhiều thiếu sót.
Cảm ơn Cha Đại, cảm ơn mái nhà BTT nơi có tinh thần dấn thân phục vụ đã gắn kết chúng tớ lại với nhau. Cảm ơn Chương vì sự kiên nhẫn trong tình yêu với cô gái "ngại" yêu. Và cảm tạ Chúa vì Ngài đã se duyên cho Chương và Mai 🩵❤️