Tôi gặp em lần đầu chắc phải gần 20 năm về trước, thời còn học cấp 1. Ấn tượng ban đầu của tôi khi thấy em là hình ảnh cô bé da dẻ trắng trẻo mũm mĩm, lại còn được đặc cách để xe ở nhà xe giáo viên. Lân la hỏi thì tôi mới biết em là con cô giáo ở trường mình. Bẵng đi một thời gian, lên cấp 3, lại một lần nữa học chung trường với em, em vẫn thế, khuôn mặt vẫn tròn trịa như ngày bé. Tôi suốt ngày đi học muộn, và cứ lần nào đến muộn tôi cũng gặp em. Tôi thiết nghĩ trong đầu chắc nhà xa lắm, đi học cực khổ. Mãi sau yêu mới biết, nhà em cách trường “tận” 200m. Rồi một lần tình cờ thấy ảnh em chụp chung với nhóm bạn tôi quen, vậy là tôi lân la dò hỏi để kết bạn, thả không biết bao nhiêu lượt ♥️ vào bài đăng của em trên Facebook. Đến một ngày tôi cũng được em để ý. May mắn hơn cho tôi dịp đó tôi lại được lên top mấy comment ở trang NEU cfs khiến em để ý tôi hơn. Mọi thứ cứ thế xúc tiến cho bọn tôi làm quen nhau, và bắt đầu yêu nhau… Sau 6 năm yêu nhau – quãng thời gian đủ dài để trọn vẹn chữ ‘yêu’ và cả chữ ‘thương’, chúng tôi sẵn sàng cho hai chữ ‘kết hôn’ . Quá trình đến với nhau loằng ngoằng kỹ càng như cái cách hiện tại chúng mình đang sống vậy. Hi vọng với sự chu toàn mà cả hai đã cố gắng dành cho tình yêu này đến thế sẽ là nền móng vững chãi cho tổ ấm sắp tới.